(Báo QĐND) Tôi nhập ngũ vào quân đội khi còn ở tuổi thiếu niên. Nói đúng hơn, khi đó tôi đi theo cách mạng, theo Đảng vì phải chứng kiến bao tội ác dã man của giặc Mỹ xâm lược và bè lũ tay sai gây ra cho đồng bào ta, trong đó có quê hương và gia đình tôi. Những năm tháng trong quân ngũ, được đồng đội, đơn vị và quân đội rèn luyện, giúp đỡ, tôi đã trưởng thành, trở thành đảng viên của Đảng khi vừa tròn 18 tuổi, trở thành người chỉ huy, cùng đơn vị tham gia giải phóng quê hương, góp phần làm nên cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Mùa Xuân năm 1975 toàn thắng.
Với tôi, Đảng là cuộc sống, là niềm tin, là lý tưởng phấn đấu để góp phần mang lại cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, mang lại công bằng, dân chủ, xóa bỏ áp bức, bất công trong xã hội… Bởi vậy, trong chiến đấu, tôi và đồng đội đã gạt bỏ tình cảm riêng tư, hạnh phúc cá nhân, sẵn sàng hy sinh cả tính mạng của mình để vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, hy sinh góp phần làm nên chiến thắng.
Mãi mãi chúng tôi tự hào về điều đó và luôn tâm niệm rằng, có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, đất nước thống nhất, hòa bình hôm nay, không bao giờ được quên ơn biết bao đồng đội đã ngã xuống, đã đổ bao xương máu. Và trong số họ nhiều người, nếu nay còn sống, sẽ giỏi hơn mình và có thể đóng góp cho Tổ quốc nhiều hơn mình! Biết bao các anh, các chị đã ngã xuống khi còn tuổi thanh xuân, đã hy sinh cho Đảng mà không một đòi hỏi, không một hối tiếc, bởi vì họ đã coi lý tưởng của Đảng là lý tưởng của mình, sự nghiệp của Đảng là sự nghiệp của mình...
Từ những suy nghĩ của riêng mình, suy rộng ra của toàn quân cũng như vậy. Không có Đảng thì không có Quân đội nhân dân Việt
Lịch sử là như vậy, mong rằng một số cá nhân đừng lấy suy nghĩ hôm nay để “đo lường và phán xét” những gì đã qua, mà hãy trân trọng lịch sử. Nếu không như vậy làm sao chúng ta đánh thắng hết tên đế quốc này đến tên đế quốc khác giàu, mạnh hơn ta gấp nhiều lần, để làm nên sự tích thần kỳ, ghi vào lịch sử dân tộc những trang vàng vẻ vang nhất. Tôi chưa có dịp đi nước ngoài nhiều, nhưng khi gặp bạn bè quốc tế, họ luôn bày tỏ sự cảm phục chân thành, bởi ít có dân tộc nào làm được như dân tộc Việt Nam, đã đánh thắng thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Là người Việt Nam, ai không tự hào về điều đó?
Thắng lợi của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước là thắng lợi của toàn dân dưới sự lãnh đạo của Đảng, trong đó quân đội có vai trò quan trọng. Chính vì vậy mà quân đội ta đã viết nên và tô thắm truyền thống "Trung với Đảng, hiếu với dân"; " Trung với nước, hiếu với dân". Có Đảng, quân đội ta mới có sức mạnh, không ngừng lớn mạnh, trưởng thành, góp phần cùng toàn Đảng, toàn dân làm nên lịch sử.
Thế nhưng gần đây, có những ý kiến, kiến nghị muốn Quân đội nhân dân Việt Nam thoát ly khỏi sự lãnh đạo của Đảng. Đã có nhiều ý kiến phê phán, phản bác quan điểm sai trái đó, đã lý giải đầy đủ tính tất yếu khách quan về sự lãnh đạo của Đảng với quân đội. Tôi không lý giải thêm mà chỉ muốn nói về đạo lý. Đối với thế hệ chúng tôi và những lớp người đi trước, Đảng, Bác Hồ, nhân dân là cha, là mẹ; Quân đội nhân dân Việt Nam là con của Bác, của Đảng, của dân. Đạo lý người Việt
Đất nước đang đứng trước những vận hội, thời cơ và cả những khó khăn, thách thức. Những chiến sĩ chúng tôi không ngại những thách thức khách quan, vì nếu Đảng ta đoàn kết, thống nhất thì không có trở ngại nào là không thể vượt qua. Điều chúng tôi trăn trở, lo lắng chính là sự "tự diễn biến, tự chuyển hóa", phân hóa chia rẽ trong nội bộ Đảng. Mong rằng, lời dạy của Bác Hồ kính yêu: "Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; thành công, thành công, đại thành công" sẽ được mọi cấp, mọi ngành, mọi người thấm nhuần, chung tay xây dựng. Cần kiên quyết đấu tranh loại bỏ những quan điểm, tư tưởng làm suy yếu Đảng, tách Đảng với quân đội; kiên quyết đấu tranh với những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức lối sống.
Trung tướng NGUYỄN THANH TUẤN
Người gửi / điện thoại
CÁC BÀI MỚI HƠN
CÁC BÀI CŨ HƠN
VnBonsai - Giới thiệu các loại cây cảnh đẹp
Blog không vì mục đích lợi nhuận, chỉ mang tính chất tham khảo.
Rất mong nhận được các ý kiến đóng góp của các bạn. Trân trọng cám ơn!